Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012

Tiếng chim lợn kêu nghe ai oán quá!!!

Trời bắt đầu trở lạnh. Đã cuối mùa thu. Sương muối rơi lộp bộp trên mái nhà lợp bằng lá cọ. Bà Chiều vừa thiu thiu ngủ bỗng giật mình nghe tiếng kêu của con chim lợn đi ăn đêm. Tiếng nó “eng éc” nghe lạnh cả người. Nó bắt đầu kêu từ khu nghĩa địa bên kia cánh đồng. Bay ngang qua làng Trung tiếng nó có vẻ thảm thiết hơn. Người ta bảo khi nó kêu là lúc đã ăn no rồi đang bay về tổ.
 Nhưng chim lợn kêu nhiều thường là có người sắp lìa cõi trần.

Tiếng chim lợn kêu ngang trời như gọi hồn người chết thăng thiên. “Chết thôi! Ông Túc đang ốm. Con chim hôm nay sao mà kêu ghê thế… hay là…”. Bà Chiều nghĩ vậy. Bà trở mình, giát giường kêu cót két. Bà ngồi dậy quờ chân tìm dép. Không bật điện, bà lập cập vặn to ngọn đèn dầu hạt đỗ đặt trên bàn thờ. Bà vừa rút một nén hương chưa kịp châm thì nghe thấy tiếng người ồn ào rộ lên ở phía cuối làng. Bà thở dài: “Thôi ông ra đi cho mát mẻ!”. Giọt nước mắt ứa ra trên gò má nhăn nheo của bà...

 
Cái này khoa học đã chứng mình rồi, lúc trước mình có xem trên Discovery,người ta bảo khi con người hay động vật chết vì bệnh (những loại bệnh mà chết từ từ như ung thư, chứ những bệnh chết đột ngột như bệnh tim thì chịu) hoặc vì tuổi già thì chim cú có thể nhận biết được các tế bào đang chết và đến gần những nơi đó để đợi con người hay con vật đó chết đi để ăn xác chết.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét